Những đức tính chỉ người chơi võ lâu năm mới có

(Vothuat.vn) – Học võ không chỉ dừng lại trong việc luyện tập mà còn là sống cùng với làng võ thuật. Nếu bạn là một người chơi võ lâu năm thì chắc chắn sẽ có những đức tính sau.

Khiêm tốn, tránh giao chiến ngoài đường phố

Đối với những người đã có thời gian dài tập luyện võ thuật thì họ biết sức mạnh của bản thân và tính nguy hiểm của đối kháng. Nếu người lạ không quen biết có hỏi chuyện tập võ thì câu trả lời đa phần sẽ là “Mình tập võ cho khỏe thôi chứ đánh đấm gì”.

Khiêm tốn là một đức tính cần có đối với người luyện võ Châu Á. Đó được coi là một trong những “sản phẩm phụ” trong quá trình luyện tập. Không ai bước vào một phòng tập võ thuật với đai đen. Những người tập võ để thi đấu cũng ít khi nào động thủ ngoài đường phố bởi họ nhắm tới thành tích trên sàn đấu hơn là những trận đánh vô giá trị.

Không bận tâm tới “drama” làng võ, tôn vinh giá trị đích thực

Khi nói đến drama, chúng ta có thể hiểu đó là một tình huống trớ trêu, bất ngờ cho người xem, có nhiều yếu tố bi hài đan xen, đôi khi nghe như hư cấu nhưng nó lại xảy ra trên thực tế. Ngoài ra có người sử dụng Drama với nghĩa là “phốt” có tốc độ lan truyền nhanh trên mạng.

Đối với người chơi võ phong trào mới biết không nhiều thì thường quan tâm tới những vụ scandal, drama làng Võbiz. Điển hình như vụ Flores hay Nam Anh Kiệt vừa qua khiến bao chí tốn biết bao nhiêu giấy mực nhưng đại đa số người đọc chỉ vòng quanh những người chơi võ phong trào hoặc chỉ xem cho xôm tụ.

Còn đối với những người chơi võ, làm võ, sống với võ thì xem chuyện đó chỉ là tin giải trí cuối ngày. Thứ họ quan tâm vẫn là những võ sĩ thi đấu thật, đổ máu thật và giành vinh quang trên sàn đấu. Ba cái chuyện đánh lộn ngoài đường hay chuyện bắt nạt người già, đánh úp đối thủ cũng chỉ mang tính giải trí chứ họ cũng không quan tâm nhiều là mấy.

Không ngừng học hỏi, trao dồi kiến thức võ học

Khi đã đam mê võ thuật thì không còn ranh giới môn phái, thể thức. Người chơi võ thực sự luôn muốn dấn thân vào nhiều sàn đấu khác nhau. Đôi khi họ không tìm kiếm cái danh hiệu như các võ sĩ chuyên nghiệp mà đơn giản họ muốn sự trải nghiệm. Đúng nghĩa là “Chơi” võ. Tập võ, đấu võ vì thấy vui.

Bước đến cái ngưỡng tập vì đam mê thì bạn mới là người luyện võ chân chính. Cho dù xuất phát điểm mỗi người đều khác nhau. Có người tập chỉ để giảm béo rèn luyện sức khỏe, có người tập vì được truyền cảm hứng từ phim ảnh. Nhưng sau một thời gian dài luyện tập bạn không còn thấy võ là môn thể thao mà là một môn nghệ thuật – Võ Thuật.

Quang Phượng