Cái chết đáng suy ngẫm của võ sĩ Boxing Christian Daghio

 

(VoThuat.vn) – Cái chết của bất kì võ sĩ nào trên sàn đấu cũng luôn mang lại sự đau lòng. Và khi võ sĩ đó đã tới tuổi 49, nó đặc biệt làm dấy lên một sự quan ngại.

Võ sĩ người Ý Christian Daghio đã qua đời vào thứ 6 vừa qua, chỉ 1 tuần sau khi anh phải chịu chấn thương não trong một thất bại bởi cú knockout tàn bạo từ Don Parueang và rơi vào trạng thái hôn mê. Hình ảnh anh nằm bất động trên sàn đấu sau khi trận đấu kết thúc với bàn tay của trọng tài ôm lấy đầu anh thực sự gây ám ảnh.

Anh trai của Daghio đã nói khi được phỏng vấn bởi báo chí Ý, “Christian đã ra đi theo cách cậu ấy muốn, đó là ở trên sàn đấu. Cậu ấy từng mơ tới việc thi đấu cho tới lúc 80 tuổi.”

Chúng ta luôn ủng hộ quyền được thi đấu của bất kì ai miễn là họ vượt qua vòng kiểm tra y tế nghiêm ngặt nhằm quyết định họ có đủ khỏe mạnh để chống trả những cú đấm với đối thủ của mình hay không. Có rất nhiều võ sĩ đã thi đấu ở độ tuổi tứ tuần trước khi giải nghệ như: Bernard Hopkins, George Foreman hay Evander Holyfield.

Nhưng cái chết bi kịch của Daghio tại Bangkok khiến chúng ta phải suy ngẫm. George Foreman đã không còn là vận động viên như 20 năm về trước nhưng vẫn đủ khỏe hạ KO Michael Moorer để giành danh hiệu vô địch hạng năng vào năm 1994 khi đang ở độ tuổi 48.

Bernard Hopkins đã 49 tuổi khi anh hợp nhất cả 2 danh hiệu lớn ở hạng cân dưới nặng vào năm 2014.

Tuy nhiên, thật khó có thể chấp nhận việc một tay đấm 49 tuổi thượng đài so găng với một người đàn ông trẻ hơn 13 tuổi, mặc dù Daghio từng là một nhà vô địch Muay Thai lừng danh và Parueang rõ ràng chỉ là một võ sĩ hạng vừa không hơn không kém.

Daghio mơ tới việc tiếp tục thi đấu tới 80 tuổi. Tất nhiên điều đó không khác gì tự sát. Và tất nhiên boxing không nên được dùng như công cụ để kết liễu mạng sống của một người kể cả khi người đó muốn ra đi.

Vậy thì, đâu là giới hạn độ tuổi? Một người hoàn toàn khỏe mạnh ở tuổi 60 có nên được phép tham gia thi đấu boxing chuyên nghiệp không? Hay là một người ở tuổi 55? Không ai biết câu trả lời cho câu hỏi đó cũng như không biết thực sự có tồn tại câu trả lời cụ thể nào không. Một câu trả lời hợp lý có thể là, “Nó tùy thuộc của từng người.”

Uỷ ban Thể Thao Bang Nevada, một trong những cơ quan điều hành quyền lực trên thế giới, đã có sự phòng bị – bao gồm cả những xét nghiệm y tế và bài kiểm tra về năng lực – nhằm đánh giá thể lực của các võ sĩ khi họ tới tuổi 38, cùng với những yếu tố rủi ro khác không liên quan tới tuổi tác.  Tuy nhiên vẫn tồn tại rất nhiều rủi ro về việc cho phép những người đang cận kề hoặc đã qua 50 tuổi được thi đấu.

Rất nhiều người hâm mộ trên thế giới thực sự kinh ngạc trước thể lực và khả năng của Hopkin ở quá nửa đời người, điều này là lí do vì sao ông được mọi người ưu ái gắn cho cái mác là “một quái nhân”. Ông vẫn có thể đánh bại tất cả ngoại trừ võ sĩ 79kg ở tuổi 53.

Tuy nhiên, chắc hẳn chúng ta vẫn còn nhớ khoảnh khắc ông bị đối thủ 27 tuổi Joe Smith đấm bay qua dây đài vào tháng 12 năm 2016 tại sàn đấu Forum ở Inglewood, California, và bị đập đầu xuống sàn bê tông.

Vấn đề là thế này, một người có thể tự hỏi rằng việc cho phép Hopkins thi đấu với một võ sĩ trẻ tuổi như Smith có phải là một ý tưởng tốt hay không, cũng như việc những nhà chức trách của Thái Lan lẽ ra đã phải bảo vệ Daghio ngay cả khi năng lực của Parueang là có giới hạn.

Trong thời gian gần đây, Uỷ ban Thể Thao Bang Nevada và các cơ quan khác đã nâng cao tiêu chuẩn dành cho các võ sĩ lớn tuổi có mong muốn được cấp phép thi đấu. Có lẽ như vậy mới là đủ. Có lẽ việc nâng tiêu chuẩn cao hơn nữa dành cho những người đã quá tuổi 38, chỉ cho phép những “quái nhân” thể lực thực sự thi đấu sau ngưỡng tuổi ngũ tuần mới là điều hợp lý.

Thiết nghĩ các cơ quan có quyền lực của boxing và những môn thể thao khác mà quan tâm tới các vận động viên nên suy nghĩ thật kĩ khi gặp tình huống ai đó đã lớn tuổi như Daghio khăng khăng muốn được so găng trên sàn đấu.

Ngọc Phương