Cà Phê Võ Thuật : góc nhìn khác về Võ đạo – đạo của người võ sĩ

Nói về võ đạo – chúng ta hay nghĩ về những con người văn võ song toàn, với bản lĩnh hơn người và đồng thời sở hữu một nhân cách trọn vẹn Lễ – Nghĩa – Nhân – Trí – Tín – Trực – Dũng – Cương. Trong tiềm thức chúng ta, nhiều khi chúng ta hay gán ghép Võ đạo với những con người hoàn hảo.

Cà Phê Võ Thuật (Kỳ 25) – Nấc thang võ thuật

Cà Phê Võ Thuật (Kỳ 24) – Phút giật mình trên đỉnh vinh quang

Thế nhưng, sự thật rằng trong cộng đồng này có rất nhiều người không “hoàn hảo” như vậy. Họ trông như thế nào, nghĩ như thế nào, và hành động như thế nào? Hãy nghe họ nói về mình.

“Chúng tôi là võ sĩ. Chúng tôi tôn thờ một thứ “đạo” – võ đạo, theo một cách rất khác.

Chúng tôi máu me, hôi hám và sứt sẹo. Người ta nói chúng tôi là côn đồ khi nhìn cách chúng tôi đùa giỡn với nhau bằng nắm đấm cú đá. Họ không hiểu lí do chúng tôi chiến đấu cùng nhau, cách chúng tôi đối xử với nhau, và những ai là người mà chúng tôi từng bảo vệ. Danh dự. Đam mê. Và chính chúng tôi.

Chúng tôi là võ sĩ - và chúng tôi nhìn chẳng đáng yêu chút nào đâu.
Chúng tôi là võ sĩ – và chúng tôi nhìn chẳng đáng yêu chút nào đâu.

Chúng tôi “võ” vì đó là đam mê, là một thứ gì đó ăn sâu trong tiềm thức, thậm chí có thể là sự nghiệp. Hay chỉ đơn giản là một cách để phòng thân.

Chúng tôi rèn luyện, và chiến đấu như thể đó là con đường duy nhất có thể giữ cho chúng tôi mạnh mẽ, bình tĩnh, và an toàn. Đó là lựa chọn của chúng tôi. Bạn không có quyền gì để phán xét chúng tôi về điều đó. Bạn cũng có lựa chọn riêng của mình. Chúng tôi không phán xét bạn, tại sao bạn làm vậy với chúng tôi?

Lựa chọn của chúng tôi là chuẩn bị, chuẩn bị cho mọi tình huống nguy hiểm có thể xảy đến. Chúng tôi không phải thầy bói, vì vậy, điều duy nhất chúng tôi có thể làm là chuẩn bị, sẵn sàng, và…mong những điều tồi tệ sẽ không xảy đến. Những trận mưa đạp sau khi ai đó đánh ngã tôi xuống, một cây gậy phang tới, một cuộc ẩu đả sau khi quẹt xe. Có trời mới biết.

Chúng tôi biết cách đả thương, thậm chí là giết người khác, và từ đó, chúng tôi biết làm thế nào để trở thành kẻ sống sót, không phải những nạn nhân.

Chúng tôi học cách chiến đấu, thậm chí có thể biết giết người. Chúng tôi dùng những kĩ năng đó, kiến thức đó, để tránh né, để kháng cự tội ác. Không phải để thực hiện tội ác.

Chúng tôi nhìn có thể không thân thiện lắm. Trên chân mày trái của tôi là một vết rách – vết sẹo “kinh điển” của dân võ đánh đài. Khoé mắt tôi còn vài dấu mũi khâu. Tay chân chúng tôi có thể nhìn không “mượt” như của những chàng hot boy trên màn ảnh. Và như một bản năng, chút tôi hay…sút anh bạn thân của mình thay cho lời chào.

Nhưng chúng tôi là những võ sĩ. Hãy nhớ lấy điều đó. Đến một ngày, khi bạn gặp rắc rối và không biết phân biệt đâu là côn đồ, đâu là võ sĩ, bạn sẽ không thấy chúng tôi đứng về phía bạn. Để bảo vệ bạn. Để ở cạnh bên bạn. Để trở thành đồng minh của bạn.

Đừng đạp chúng tôi ra khỏi cuộc đời này khi chúng tôi cũng là một phần chính đáng của cuộc đời, của thế giới, của xã hội này. Giống như bạn. Giống như họ. Kể cả khi chúng tôi có một lựa chọn khác. Một con đường khác.

Con đường – đạo của người võ sĩ. (Trong gốc tiếng Hán thì “đạo” nghĩa là con đường). Vâng, một con đường mà chúng tôi biết chúng tôi đi từ đâu, hướng nào, và đến đâu. Chúng tôi đi từ một thân xác mềm oặt và một nỗi sợ yếu hèn trong tâm trí. Chúng tôi sải bước trên con đường biến chúng tôi trở nên khỏe mạnh hơn, điềm tĩnh hơn, có trách nhiệm với những hành động của mình hơn, ngày qua ngày, chúng tôi sống trong võ, và để võ sống trong tôi. Và đích đến của chúng tôi là một nơi nào đó không…tồn tại. Một khi bạn đã ngập chìm trong đam mê thì chỉ có hơi thở cuối cùng mới xứng đáng trở thành điểm cuối cho con đường của bạn.

Nhiều người thắc mắc chúng tôi tập luyện điên cuồng vì lợi ích gì. Lợi ích gì ư? Nếu bạn cứ mãi đeo đuổi những thứ gọi là “lợi ích”, bạn không bao giờ có được những điều vô giá.

Võ đạo – đó là Đạo của người võ sĩ. Của những kẻ đầy kiêu hãnh, quyết tâm và tham vọng trở thành một con người có thể đánh bại con người cũ của chính chúng ta. Của những kẻ sẵn sàng đối mặt với tính chất bạo lực vốn không thể chối cãi của võ thuật. Và một khi chính chúng tôi kềm hãm và điều khiển được bạo lực – con quỷ khát máu đã sinh ra thứ gọi là Võ Thuật, chẳng phải điều đó có nghĩa rằng chúng tôi là những anh hùng sống giữa đời thường này hay sao?

Bạn là ai? Một võ sĩ? Hay là một kẻ núp bóng võ đạo để che giấu sự hèn yếu của mình?

Hãy đứng dậy, nhìn lại khái niệm Võ đạo của mình, và cùng “Võ” với chúng tôi. Rõ ràng chúng tôi không hoàn hảo. Chúng tôi không hoàn toàn đáng mến và đáng nể như những gì bạn vẫn nghĩ về những con người đại diện cho “Võ đạo”.

Nhưng với tất cả niềm tự hào, chúng tôi có thể tuyên bố rằng chính chúng tôi mới là người phản ánh Võ Đạo theo đúng cách mà nó bắt đầu. Đó là bạo lực – và cách sử dụng bạo lực như một công cụ rèn luyện con người.”

Nếu bạn đang có cảm hứng với tập luyện, hãy bật video clip này nhé!

[jwplayer player=”1″ mediaid=”80263″]

C.G – H.V