Cà Phê Võ Thuật: Câu chuyện võ sĩ (Kỳ 1)

Câu chuyện võ sĩ không phải là những cuốn tiểu thuyết. Đôi khi nó không quá kịch tính, không có gì vĩ đại. Thế nhưng, qua những câu chuyện, những dòng chia sẻ hết sức đời thường này, chúng ta sẽ thấy một phần của chính mình trong từng câu chuyện. Vì võ thuật chân chính có chung một con đường: Mồ hôi, máu và nước mắt.

Cà Phê Võ Thuật: Bàn tay chữ Nhất

Cà Phê Võ Thuật: Không Cà Phê, cũng chẳng phải Võ thuật

Câu chuyện kỳ 1: Emma Thomas: “Điều khó khăn nhất là làm những điều phi thường giữa một cuộc đời bình thường”.

Nhiều người sẽ buông bỏ tất cả mọi gánh nặng, lo âu và tìm một thứ giải trí gì đó vào cuối tuần. Hầu hết mọi người đều làm vậy – tốt cho họ thôi! Nhưng tôi thì khác. Tôi tìm một thứ gì đó khác trong những ngày này. Thật khó để làm một điều phi thường giữa cuộc đời bình thường.

Tôi thường hỏi mọi người về những ý định tương lai và sự nghiệp của họ. Những viễn cảnh tươi sáng của họ, không hiểu sao lại rất “khó nhằn” trong suy nghĩ của tôi. Tôi đơn giản hơn. Thức dậy mỗi buổi sáng, hầu như ngày nào cũng vậy. Tôi bắt đầu buổi bình minh của mình bằng việc tập võ. Tôi cảm thấy cuộc sống thoải mái và dễ chịu hơn nhiều, kể cả nếu như tôi phải chịu đựng một công việc không làm tôi hài lòng.

Không như nhiều người bất hạnh, tôi may mắn tìm thấy niềm vui trong công việc giảng dạy tiếng Anh của mình. Yeah! Như vậy là tôi có cả 2 nửa thế giới tuyệt vời. Một công việc tôi buộc phải làm, nhưng làm trong hạnh phúc. Và một việc tôi thích làm, và cũng hạnh phúc nốt!

Nhiều người nói rằng cuộc sống của tôi không mấy thực tế, cũng không có nhiều con đường thăng tiến. Tôi kệ. Tôi biết mình đang làm điều đúng. Và cứ thế, tôi bước đi.

12294849_1492257714414154_521505350891195281_n

Tôi hay đùa rằng nếu một ngày tôi chết đi, cuộc đời tôi sẽ được viết lại bằng những trang sách thú vị. Không phải ai cũng có cuộc sống sung sướng, và cũng không phải ai cũng đủ bản lĩnh để tự đi tìm lấy những gì họ muốn từ cuộc đời trắc trở này. Nhưng tôi có.

Đôi khi tôi tự hỏi nếu như tôi không sống như bây giờ, nếu tôi không tập võ, tự làm thoả mãn niềm đam mê của mình, tôi sẽ như thế nào? Có lẽ đó là một cuộc đời đầy tăm tối, tầm nhìn hạn hẹp, bị cuốn theo vòng đua tranh đoạt của cuộc đời này và cuối cùng nằm xuống chỉ để kết thúc một cuộc đời nhàm chán.

P/s: “Câu chuyện võ sĩ” được dịch từ tuyển tập “Humans of Fighting”, tổng hợp những chia sẻ, tâm sự từ hàng ngàn võ sĩ – từ những người tập luyện bình thường cho đến các võ sĩ nổi tiếng trên toàn thế giới.

Có thể bạn quan tâm: khoảnh khắc đáng nhớ nhất đêm bế mạc Liên hoan Võ thuật Quốc tế TP.HCM 2016

[jwplayer player=”1″ mediaid=”106403″]

Hồ Võ